Lướt đa chiều cùng Dubai
- 10% diện tích là đô thị, còn lại sa mạc. Không sông suối, hiếm hoa lá cành, gần như chẳng có mây, mưa. Từ những đặc điểm trời định sẵn đó, giờ Dubai đã biến hóa, tạo ra những điểm tham quan làm tròn xoe mắt du khách.
Vườn hoa lớn nhất thế giới thu hút khách tây lẫn ta |
Tặng sa mạc “hòn ngọc xanh mát”
Chiếc máy bay khổng lồ gắn nhãn Emirate (hãng hàng không quốc gia của UAE) nằm bất động trên đất và toàn thân gần như… phủ hoa trắng xóa. Đó có là chiếc “máy bay hoa” duy nhất trên thế giới chưa? Tôi tự hỏi và gạt ngay thắc mắc đó khi tiếp tục đi dạo trong Miracle Garden (vườn hoa kỳ diệu).
Có quá nhiều sản phẩm được tạo hình trên các thảm cỏ, hoa. Nào xe lửa, xe điện, tàu thuyền, rồi lâu đài, cung điện, cối xay gió, đến đà điểu, vịt giời và cả mỹ nhân… Tôi chú ý thấy có một điểm tương đồng giữa các du khách trong và ngoài tiểu quốc sa mạc này là hay chọn đi dưới những “đường hoa trái tim”. Tất nhiên không ai bỏ qua cơ hội làm vài pô ảnh kỷ niệm.
Trong các thông tin về vườn hoa được bình chọn lớn nhất thế giới này đều có nhắc hai con số: hội tụ 45 triệu bông hoa trên diện tích 70.000m2. Giữa khô cằn sa mạc mà “mọc” lên một “hòn ngọc xanh mát” như thế quả là kỳ diệu như chuyện cổ tích. Vài du khách săm soi rất kỹ các bụi hoa để xem dây mơ rễ má của nó có gắn chặt vào cát sa mạc không?
Vườn hoa lớn nhất thế giới |
Một anh bảo vệ vườn hoa đã nở nụ cười ý nhị khi nhìn thấy điều đó. Vâng, nếu chỉ là lắp ghép thì chẳng mấy chốc hoa sẽ héo tàn. Làm sao mà tươi đẹp hết tháng này đến năm kia. Chỉ có điều là vào những tháng hè nắng gắt ở Dubai, vườn hoa trùm mền không đón khách. Mọc lên từ sa mạc thì được rồi, nhưng để hoa luôn ngẩng cao dưới cái nóng hơn 40o thì phải tính tiếp. Chị Nguyễn Hương, một du khách có vẻ sành hoa, nhận xét sau khi tham quan: không có hoa lạ so với các loài hoa ở Việt Nam song tạo hình lại rất đẹp.
Gần giữa ngọ. Dưới một đường vòm có một người đàn ông châu Âu đang đẩy xe lăn cho một người phụ nữ châu Á. Trong phút chốc, ánh nắng chói chang dường như bị chặn lại.
Kiểu cưỡi lạc đà của du khách trên sa mạc là luôn có hỗ trợ |
Mạo hiểm với… cát
Ai có bệnh về tim, bị say xe hoặc thường buồn nôn, chóng mặt, đau lưng nên cân nhắc khi tham gia. Đó là lưu ý của hướng dẫn viên trước giờ xuất phát chuyến dạo chơi mang hơi hướm mạo hiểm - khám phá sa mạc Safari bằng xe Land Cruiser hai cầu. Vài khách nghe vậy bỏ cuộc. Só còn lại chia thành nhóm sáu người/xe và… hồi hộp lên đường.
Gần một tiếng phóng trên đường nhựa, đoàn xe đỗ xịch trước siêu thị Jabal Arafat. Du khách tứ xứ tập trung ở đây khá đông và nhiều người đang cò kè trả giá (chuyện thường ngày ở Dubai) mua khăn. Bị tâm lý đám đông, cuối cùng tôi quyết định chi ra 3 đô để mua chiếc khăn rằn quấn đầu. Thế mới ra vẻ dân chơi sa mạc chứ!
Năm phút thử bách bộ cùng cát sa mạc chẳng nhẹ nhàng |
Sa mạc hoang vắng với những đồi cát uốn lượn kia rồi. Các tài xế dừng lại, xì bớt hơi cho bánh xe mềm hơn để có thể chạy được trên cát. Lần lượt từng xe vào trận cùng yêu cầu: thắt đai an toàn, nắm chặt tay vịn và lấy sẵn túi nilông ra phòng hờ bị ói. Xe phóng nhanh, vượt lên triền dốc cao che khuất cả tầm nhìn, rôi chúc đầu xuống dốc và lại như dựng đứng lên trước cái dốc kế tiếp cao hơn. Xe nối xe uốn lượn ngoằn ngoèo, có lúc cát cuộn bốc lên mù mịt, chẳng thấy hướng, chẳng thấy đồi...
Mặc cát gầm ghè, các bác tài vẫn phi nước đại mà không hề đâm vào nhau. 15 phút đầu trôi qua, tự kiểm nhanh tôi thấy mình chịu đựng được những pha nhào lộn căng thẳng; trừ vài lúc xe vòng qua mép đồi cát, bụng tôi đánh lô tô liên tục. Vì trời ơi, chiếc xe nghiêng gần như sắp lật đến nơi. Bao căng thẳng hồi hộp tan nhanh khi xe dừng lại trên một đồi cát cao để du khách chụp ảnh.
Chiều xuống, buông ánh tà dương tạo thêm nét lãng mạng nơi hoang mạc. 15 phút chạy tiếp thì khỏi cần tự kiểm gì cả! Mặc xe tiếp tục nhào lộn, tôi cũng như nhiều khách trên xe nôn nóng chờ đợi điểm đến. Trải nghiệm cảm giác mạo hiểm bằng xiếc - xe thế là đủ nhớ đời rồi.
Mười phút lững thững cưỡi lạc đà trong khu vực lều trại sau đó giúp khách nhẹ nhàng ổn định lại nhịp đập của tim. Lạc đà được dân địa phương dắt đi nên khách cứ ung dung yên vị. Thỉnh thoảng có nàng lạc đà lên cơn khụm xuống, gào la nhưng rồi bị anh nài cắt cơn ngay. Hành trình cưỡi lại tiếp tục…
Để khi đêm buông xuống thì như là bao hồi hộp chưa hề đi qua ai. Hàng trăm du khách Á - Âu cùng ngồi xếp bằng trên thảm trải giữa sân cát, trong một khu vui chơi nằm chơ vơ giữa sa mạc mênh mông. Xung quanh bàn tiệc là những túp lều dựng bằng lá cọ khô, nơi phục vụ các món nướng, rau trộn và nước uống. Giữa đất trời sa mạc lộng gió, ngồi nhâm nhi mấy món thịt, bột nướng và xem các chàng trai cô gái Ả Rập múa bụng, múa lửa , múa ánh sáng… thật thú vị. Trong một khung cảnh có một không hai trong đời như thế, tôi lại quyết định chi khoảng 8 đôla để chơi một lon bia cho thỏa cơn sướng.
Ừ, dù gì trong thành phố Duai rất khó tìm chỗ mua bia rượu mà!
Xem múa bụng giữa đất trời sa mạc có sức hấp dẫn mới lạ với du khách |
Không cần mùa đông băng giá
Lúc còn ở nhà, nghe nói đến Dubai nếu thích thì đi trượt tuyết, tôi cứ nửa tin nửa ngờ. Ở một xứ sở gần như nắng nóng quanh năm, đất cát sa mạc khô cằn thì lấy đâu ra tuyết? Làm tuyết nhân tạo thì liệu được bao nhiêu để phủ dày bảy tấc cho cả chục ngàn mét vuông?…
Trung tâm thương mại Mall of the Emirates nằm ở khu phố mới của Dubai. Vào, băng qua sảnh, đi sâu vô trong là gặp ngay khu nghỉ dưỡng trượt tuyết Ski Dubai (khu trượt tuyết trong nhà đầu tiên ở Trung Đông lớn thứ ba thế giới).
Xế trưa, ngoài trời đang nắng gắt, nhưng tôi và hàng trăm du khách vẫn kiên nhẫn xếp hàng để nhận đồ dùng giữ ấm, gồm áo khoác, quần, ủng, tất, găng tay, nón đội đầu (chỉ cho trẻ em). Đoàn chúng tôi không ai hỏi ván, gậy trượt tuyết (bao gồm trong giá vé) vì có biết trượt đâu. Còn học tại chỗ thì không có thời gian.
Vừa bước qua cánh cửa chia tách “thế giới”, cái lạnh của âm 2oC ập đến ngay. Phải thể dục tại chỗ một lúc mới thích nghi được. Lướt một cái nhìn bao quát đã thấy ngay nơi đây cũng lắm trò: đồi tuyết, động tuyết, lăn bong trên tuyết, ngồi cáp treo vượt tuyết…
Nam, một thành viên tuổi mới lớn trong đoàn, đã nhanh nhảu vào cáp treo, lên tận đỉnh cao công viên thoải mái ngắm nhìn thiên hạ nghịch tuyết - người chống hai cây lướt đi, người ngồi máng trượt vút…
Để thử trải nghiệm, Nam đi cầu thang lên một chòi cao. Cô nhân viên đưa ra một cái máng lớn bằng nhựa xốp rồi khoác tay ra hiệu cho Nam nằm vào và đẩy nhẹ một cái. Chiếc máng lao xuống càng lúc càng nhanh, gió ù ù hai bên tay… Cảm giác hồi hộp trong Nam tăng lên khi xe của Nam va chạm với một xe khác trên đường trượt.
Rất may là lịch của đoàn không cho phép khách lưu trú lâu, nếu không có người phát cóng mất. Dù vậy có khách cũng hơi tiếc là bỏ lỡ buổi diễu hành trên băng của những chú chim cánh cụt… Riêng tôi trước khi rời công viên, còn vục tay bóc xem thử một nắm tuyết. Xốp, nhẹ, đúng là… hàng thật. Một du khách sành chuyện kể nước đã qua khâu làm mát (của hơn 20 máy thổi hơi lạnh) sẽ được thổi ra từ các súng phun tuyết nằm trên trần nhà và khi gặp môi trường đóng băng, nước sẽ kết tinh tạo thành tuyết.
Tôi hất tung nắm tuyết lên không, ngước nhìn những mảnh tuyết rơi lả tả. Cảm xúc thăng hoa: Ừ, cứ như mình đang ở trời Âu mùa đông!